Mấy ngày hôm nay, Hà Nội trở nắng, từng cơn gió cuốn theo những chiếc lá bay theo những ước mơ của con người về những thay đổi mới cận kề trong những ngày giáp Tết. Không khí thay đổi hẳn, con đường vẫn hay đi nay cũng trở nên rộn ràng nhịp xuân, tiếng trống, tiếng nhạc chào xuân rồi tiếng người bán hàng nghe cũng khác với những giai điệu thường ngày. Vị Tết, vẫn đậm đà như thế , vẫn len lỏi trên khắp phố phường Hà Nội, vẫn nhẹ nhàng đậu trên những tán lộc cây xanh mơn mởn.
Tôi nghe đâu đó đầu ngõ, tiếng bà hàng xóm lanh lảnh kêu cả về giá thịt lợn năm nay đắt quá , rồi thì nghe đâu người ta dùng cá hồi và bột trà xanh để gói bánh trưng, giá nửa triệu một chiếc thì có mà ăn Tết đậm. Rồi thì năm nay nghỉ tết sớm, mấy người thuê trọ đã nhanh chân mua đồ sắm tết, đặt vé để kịp về nhà, giá book vé tàu cũng không cao như mấy năm trước, ai cũng hân hoan chờ Tết về. Năm nay Tết đến nhanh quá, người ta vẫn còn chưa kịp nghĩ gì đến Tết, âu cũng là cái tết năm con chuột, vừa mới vào năm mới mà mấy chú đã chạy “lục sục” quanh nhà rồi. Mấy bác, mấy ông mắt đeo kính, tay vẫn cầm quân cờ , rôm rả bàn hết chuyện chính sự đến việc nhà nước.
Mùa xuân đến, người bán hoa giả đi đầy đường, nào là hoa vàng, hoa trắng hoa xanh, thắm đủ màu sắc của phố phường Hà Nội, rồi các góc bên chợ người ta bán đủ các đồ trang trí Tết, Các sạp hàng bán cây đào , cây mai, cây quất cũng đã rộn ràng ở các góc bên đường, người ta túm tụm lại mua nhanh kẻo mất cây đẹp. Còn những người công nhân vẫn lao động, quần áo vẫn bẩn như thường ngày, vẫn đi sớm về hôm, vẫn chưa lo được kịp Tết. Với họ, Tết không chỉ là sự đoàn tụ, với họ Tết là cả một nỗi lo, là cả một chân trời xa hút mà chưa biết lối về. Nhanh còn kịp về quê, làm nhiều còn mua được hộp bánh, gói kẹo, hộp mứt để mang về thắp hương, còn mua cho hai đứa con nhỏ những manh quần , tấm áo mới. Còn về với mẹ già vẫn đang khắc khoải mong chờ ở quê nhà…. Khắp phố phường Hà Nội, vẫn có những mảnh đời vất vưởng vẫn chưa biết đường về, vẫn ngồi ở những nơi mà nhiều người không nghĩ là có thể đặt chân tới, với họ Tết chỉ là Tết thôi. Nghe đâu , năm nay đất nước mình thay đổi, chuyển mình theo nhịp sống mới, Hà Nội mấy ngày này cũng lắng đọng những hạt bụi sau một năm bay ở trên khắp phố phường, hình như do cơn mưa trong lành từ những con người đang ngày đêm xây dựng đất nước.
Nhưng vẫn có những chuyện khiến người dưng cũng rơi giọt lệ, gần cuối năm rồi nghe đâu vẫn còn những chiến sĩ công an hy sinh vì bảo vệ an ninh trật tự, tiếng con trẻ khóc vì mất bố buồn đến nao lòng, Tết này có còn gì đâu…..
Tiếng pháo giao thừa hân hoan, lòng người ai cũng bồi hồi chào năm mới, lại hết một thập kỉ , lại bắt đầu một kỉ nguyên mới, năm nay hy vọng sẽ hơn năm đã qua, chào một năm mới bình an, ai cũng được hạnh phúc, ấm no và ai cũng được hưởng cái vị Tết truyền thống mà ông cha ta đã truyền lại từ bao nhiêu thế kỉ trước.